khi về banhet

Sáng nay về tới rừng Banhet Còn nhớ đồi cao dốc tử thần Ta đã một thời đi chiến đấu Một thời lữ khách rất cô đơn

Suối có ngàn năm ai nhớ suối Ta đi ai nhắc đến tên ta Ví như xương chất cao thành núi Cũng chỉ mong quay lại mái nhà

Ta pháo gầm vang một góc rừng Đồi tây giặc khiếp ngắm đồi đông Những ai trong phút kinh hoàng ấy Tay súng trang nghiêm mắt trợn trừng

Anh ởmiền Nam lạc đến đây Còn quân phương Bắc ngủ xuôi tay Chiến tranh như thể trò tiêu khiển Của lũ con buôn xác chết này

Ta ngắm trời xa Lào quốc đó Thương hồn trai buổi máu xương phơi Có trăng chắc thấy bao hình bóng Về hát nghêu ngao một góc trời

Ta ngắm trời xa Chùa Tháp đó Chiến tranh mộng tưởng sẽ về đâu Mỗi năm rừng mất bao nhiêu lá Là xác thây người rụng bấy nhiêu.